Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ tháng 11 10, 2017

Mỹ Phụng

Truyện Ma 12H  -  Từ đó tới giờ tôi không có vợ con, tôi sống thủy chung với một bóng hình trong quá khứ. Nàng là người hay ma, tôi không xác định được, nhưng tôi yêu nàng, tôi mong là có cơ hội được gặp lại nàng, Mỹ Phụng của riêng tôi... Có lẽ trên đời có mấy ai đáng thương hơn Út Nhì. Là một chàng trai quê quanh năm suốt tháng với ruộng đồng, nhà lại nghèo nên bạn bè trang lứa đều đã được gia đình cưới vợ gả chồng, chỉ có Út Nhì vẫn cu ky với cái cày con trâu. Suốt ngày thui thủi lưng trâu, hoặc cùng trâu kéo cày, kéo bừa Út Nhì buồn bã, cô độc lắm. Những khi buồn quá mức thì Út Nhì bèn "thả" sáu câu vọng cổ để vừa tự trình diễn vừa tự thưởng thức một mình và tự giải sầu.

Trúc đào

Truyện Ma 12H  -  Vô tình Phước gọi tên người con gái trong mơ, không ngờ tiếng gọi khẽ đó được đáp trả bằng một tiếng thét kinh hoàng ở nhà ngoài! Hoảng hốt, Phước chạy ra thì thấy chú Sáu vừa choàng dậy vừa hoảng loạn:  - Cậu ơi, cứu tui với! Cứu!... Đi xem hết một vòng khu đất quanh nhà, Phước có vẻ hài lòng. Tuy nhiên khi đứng lại trước ba ngôi mộ cũ anh hơi ngần ngại: - Những ngôi mộ này là của ai? Người chủ khu đất cười bảo:

Hờn ghen đến chết

Truyện Ma 12H  - Đôi mắt bà mở to trừng trừng nhìn ông, dù rằng đó là đôi mắt chết. Ba Hoành giật mình bước lùi về sau một bước... Tiếng khóc than kể lể của vợ càng làm cho Ba Hoành bực bội thêm. Gần một giờ đồng hồ, Ba Hoành ngồi lặng im trên ghế ngồi hút thuốc liên tục, cố làm át đi cái mùi dầu gió xanh sực nức căn phòng, cái mùi làm ông muốn ói. Ông không thèm trả lời tiếng nào.

Trầm hương

Truyện Ma 12H  - Giật mình tỉnh giấc bởi mùi hương nức mũi, Lê Thanh nhìn xung quanh một lượt, nhận ra mình vẫn nằm yên trên võng treo giữa hai thân cây. Ánh trăng trên đỉnh đầu sáng trong tỏa khắp khu rừng... Trước khi ra khỏi nhà trọ, Lê Thanh còn nghe lão già cụt chân nhắc lại: - Cậu hãy nhìn cái chân chỉ còn một cọng như cái chân tôi đây để mà tính con đường tương lai của mình. Nên nhớ nằm lòng đều này: "Không ai được cái gì vô điều kiện từ mẹ rừng cả. Mà vàng, trầm đều là sản phẩm của rừng không thể tự tiện lấy đi mà được yên lành hoàn toàn đâu..."

Hai nén hương thề

Truyện Ma 12H   -  Lão tưởng chừng như bị ai bóp cổ, làm cho khó thở và hai chân như bị đóng chặt xuống mặt sàn ghe.   Cho đến khi người ấy lết đến sát bên và đưa tay chụp vào vai lão thì... Khi nhìn thấy người phụ nữ ấy bước từ dưới ghe lên, tự dưng Út Hương phát rùng mình. Cô cũng chẳng biết tại sao, chỉ biết rằng qua bộ mặt của con người ấy có cái gì đó làm cho cô bất an. Người duy nhất mà Út có thể chia sẻ được nỗi lòng lúc ấy chỉ có chị mình, Ba Xuân.

Bóng ma cô gái cưỡi cọp

Truyện Ma 12H  - Đang cùng nhau tranh luận, cả bốn người bỗng dừng lại đưa mắt nhìn về phía chân núi. Cô gái cưỡi cọp lướt ngoài phía vách núi. Bóng ấy sừng sững dưới ánh trăng... Đêm rừng! Trời tối mịt mùng, rừng rậm nên cây dày đặc, che kín cả bầu trời. Những ngôi sao trên cao không thể nào xuyên qua những tầng lá, để soi chút tia sáng xuống mặt đất. Trong ngôi nhà, nhóm sinh viên bốn người ngồi quanh cụ già, im lặng lắng nghe tiếng kể đều đều, buồn buồn...Câu chuyện gợi lại hình ảnh tang thương đã xảy ra từ lâu lắm.

Bóng ma trong nhạc viện cổ

Truyện Ma 12H  - Cả bọn lại cười ầm ĩ. Trời khuya, tất cả kéo về phòng. Nguyệt Thư chợt hét lên khi thấy một bóng trắng chờn vờn ngoài cửa sổ... Nguyệt Thư sôi nổi rủ rê: - Đi shop thời trang, Tịnh Đoan ơi! Tịnh Đoan hưởng ứng ngay: - Đi siêu thị nữa hả? Thiên Tùng kêu lên: - Ôi? Chỉ đi thực tập mà mấy bà rủ nhau đi sắm sửa như sắm tết vậy. Nguyệt Thư vênh mặt hỏi lại: - Đi thực tập rồi không sắm sửa ăn mặc hả? Duy Bảo cười hô hố: - Trời ơi! Không ăn mặc, có mà thiên hạ mù hết. Tịnh Đoan cất giọng Huế ngọt lịm: