Zombie War
Chúng tôi vẫn cứ tiếp tục chạy, chạy và chạy....... Nhưng vẫn không dừng lại nghỉ ngơi.
- Hộc, hộc.....
Phong dừng lại thở một chút :
- Cái thằng này sao vậy, bình thường thấy khỏe lắm mà, sao giờ yểu xìu vậy ?
- Hừ, hừ.... tao mệt quá đây này, hồi nãy mới ăn có một bịch bánh à, tao còn đói lắm hừ, hừ......
- Đê ma ma mày, bọn tao chưa ăn gì cả đây, mày ăn rồi mà ngồi la........bla....bla....bla......
Trong khi bọn tôi đang nói chuyện thì bỗng từ đâu một quả bom Napan rơi xuống cách chúng tôi cỡ 900 mét . Nhưng cũng đủ để sát thương bọn tôi.
- Bùm
Một quả nữa cũng rơi nhưng cách bọn tôi rất xa, quả bom đầu tiên đã hất văng bọn tôi đi và làm đổ một ngôi nhà.
- Hụ, hụ , hụ, mọi người ổn cả chứ ??
Tôi thốt lên với tâm trạng lo lắng
- Không sao tôi còn sống đây
- Tao cũng vậy
- Tui cũng ko sao
Có vẻ như mọi người ổn cả, nhưng chúng tôi không tìm thấy Ben và Phong đâu, trong khi bọn tôi tìm kiếm vất vả thì Bảo nói:
- Thôi, bọn họ chết chắc rồi, chúng ta đi thôi, chần chừ sẽ khiến mọi người toi mạng đấy.
Tôi nói
- Thôi nào Bảo, đừng ích kỉ như thế chứ, hôm nay một người chết là quá đủ rồi.
- Xừ, cái bọn vô dụng, nuôi làm chi cho tốn cơm
- Thôi nào !!!
- Vậy mấy người ko đi thì tôi đi trước nhé.
Vừa nói xong Bảo liền vụt đi vào một con hẻm nhỏ tối tăm, ẩm ướt
- Mặc cậu ta, tên khốn ấy đã giết Thắng mà, các cậu không nhớ à
Tôi nói, vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng một quả bom nữa , bom rơi cách chúng tôi không xa
- Ta phải đi thôi, không còn nhiều thời gian đâu.
Luna nói với giọng điệu tức giận
- Mặc xác cái bom chết tiệt đấy, chúng ta sẽ không đi mà không có các cậu ấy
Ann thúc giục cả bọn
- Đi thôi, ta không còn nhiều thời gian đâu
- Dù muốn cứu 2 cậu ấy lắm những ta phải đi thôi
Sau đó nhóm chúng tôi tiếp tục len lỏi vào từng góc phố vừa chạy trốn lũ xác sống vừa phải tránh những đợt bom rơi dữ dội đó. Tình cảnh thảm sầu vô cùng. Nhưng cuối cùng chúng tôi cũng vào được bên trong tòa nhà, lúc đó thì mặt trời vừa khuất
- Chúng ta đi được nửa ngày rồi, tui mệt rã rời rồi đây
- Đi tiếp thôi, ta phải tới sân thượng trước khi quân đội bỏ đi mất. Đi nào !
- Uống miếng nước tí đã chớ
- Lẹ lên rồi đi tiếp
Lũ xác sống trong tháp đúng nhiều thật, bọn tôi không còn 1 tí sức lực nào để chống chọi với bọn chúng nữa. Luna nghĩ ra một cách khá hay
- Hay là bọn mình cải trang thành bọn chúng đi, bọn nó ngu lắm, không nhận ra được đâu
- Ý kiến khá hay đấy nhưng nỡ chúng nó nhận ra thì sao
- Thì tắm máu của bọn nó chứ sao, tui coi phim thấy cách đó được mà
- Đây không phải là phim ảnh đâu
- Dù sao cũng phải thử chứ, thà sống dơ hơn chết sạch mà
Bọn tôi đã giết 1 tên xác sống xong bôi máu của chúng lên người
- Mùi kinh quá !!!
- Nó mát mát, sền sệt ghê quá
- Ráng chịu chút đi
Chúng tôi dễ dàng leo lên đỉnh của tòa nhà. Nhưng lúc đó ở phía chân trời tối mịt thì 2 chiếc máy bay của RKA đang bay khỏi Sài Gòn
- Quay lại đây!!!
- Mày có kêu khản cổ cũng không ai nghe đâu
- Chẳng lẽ mình bỏ cuộc tại đây sao? Tất cả chỉ để lên cái nơi tồi tàn này ư
- Tao không bỏ cuộc đâu
- Mày cố làm gì, chỉ tổ phí hơi
- Này, quay lại đây, quân giết người
- Quay lại đây lũ khốn, quay lại đây...............................................
- Lũ khốn khiếp!!!
- Đi thôi!!
- Từ đã... tao có ý này nè, hay là mình.......
- Hộc, hộc.....
Phong dừng lại thở một chút :
- Cái thằng này sao vậy, bình thường thấy khỏe lắm mà, sao giờ yểu xìu vậy ?
- Hừ, hừ.... tao mệt quá đây này, hồi nãy mới ăn có một bịch bánh à, tao còn đói lắm hừ, hừ......
- Đê ma ma mày, bọn tao chưa ăn gì cả đây, mày ăn rồi mà ngồi la........bla....bla....bla......
Trong khi bọn tôi đang nói chuyện thì bỗng từ đâu một quả bom Napan rơi xuống cách chúng tôi cỡ 900 mét . Nhưng cũng đủ để sát thương bọn tôi.
- Bùm
Một quả nữa cũng rơi nhưng cách bọn tôi rất xa, quả bom đầu tiên đã hất văng bọn tôi đi và làm đổ một ngôi nhà.
- Hụ, hụ , hụ, mọi người ổn cả chứ ??
Tôi thốt lên với tâm trạng lo lắng
- Không sao tôi còn sống đây
- Tao cũng vậy
- Tui cũng ko sao
Có vẻ như mọi người ổn cả, nhưng chúng tôi không tìm thấy Ben và Phong đâu, trong khi bọn tôi tìm kiếm vất vả thì Bảo nói:
- Thôi, bọn họ chết chắc rồi, chúng ta đi thôi, chần chừ sẽ khiến mọi người toi mạng đấy.
Tôi nói
- Thôi nào Bảo, đừng ích kỉ như thế chứ, hôm nay một người chết là quá đủ rồi.
- Xừ, cái bọn vô dụng, nuôi làm chi cho tốn cơm
- Thôi nào !!!
- Vậy mấy người ko đi thì tôi đi trước nhé.
Vừa nói xong Bảo liền vụt đi vào một con hẻm nhỏ tối tăm, ẩm ướt
- Mặc cậu ta, tên khốn ấy đã giết Thắng mà, các cậu không nhớ à
Tôi nói, vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng một quả bom nữa , bom rơi cách chúng tôi không xa
- Ta phải đi thôi, không còn nhiều thời gian đâu.
Luna nói với giọng điệu tức giận
- Mặc xác cái bom chết tiệt đấy, chúng ta sẽ không đi mà không có các cậu ấy
Ann thúc giục cả bọn
- Đi thôi, ta không còn nhiều thời gian đâu
- Dù muốn cứu 2 cậu ấy lắm những ta phải đi thôi
Sau đó nhóm chúng tôi tiếp tục len lỏi vào từng góc phố vừa chạy trốn lũ xác sống vừa phải tránh những đợt bom rơi dữ dội đó. Tình cảnh thảm sầu vô cùng. Nhưng cuối cùng chúng tôi cũng vào được bên trong tòa nhà, lúc đó thì mặt trời vừa khuất
- Chúng ta đi được nửa ngày rồi, tui mệt rã rời rồi đây
- Đi tiếp thôi, ta phải tới sân thượng trước khi quân đội bỏ đi mất. Đi nào !
- Uống miếng nước tí đã chớ
- Lẹ lên rồi đi tiếp
Lũ xác sống trong tháp đúng nhiều thật, bọn tôi không còn 1 tí sức lực nào để chống chọi với bọn chúng nữa. Luna nghĩ ra một cách khá hay
- Hay là bọn mình cải trang thành bọn chúng đi, bọn nó ngu lắm, không nhận ra được đâu
- Ý kiến khá hay đấy nhưng nỡ chúng nó nhận ra thì sao
- Thì tắm máu của bọn nó chứ sao, tui coi phim thấy cách đó được mà
- Đây không phải là phim ảnh đâu
- Dù sao cũng phải thử chứ, thà sống dơ hơn chết sạch mà
Bọn tôi đã giết 1 tên xác sống xong bôi máu của chúng lên người
- Mùi kinh quá !!!
- Nó mát mát, sền sệt ghê quá
- Ráng chịu chút đi
Chúng tôi dễ dàng leo lên đỉnh của tòa nhà. Nhưng lúc đó ở phía chân trời tối mịt thì 2 chiếc máy bay của RKA đang bay khỏi Sài Gòn
- Quay lại đây!!!
- Mày có kêu khản cổ cũng không ai nghe đâu
- Chẳng lẽ mình bỏ cuộc tại đây sao? Tất cả chỉ để lên cái nơi tồi tàn này ư
- Tao không bỏ cuộc đâu
- Mày cố làm gì, chỉ tổ phí hơi
- Này, quay lại đây, quân giết người
- Quay lại đây lũ khốn, quay lại đây...............................................
- Lũ khốn khiếp!!!
- Đi thôi!!
- Từ đã... tao có ý này nè, hay là mình.......
Nhận xét
Đăng nhận xét