Chuyển đến nội dung chính

Zombie War - Chương 10

Zombie War 


Zombie War - Chuong 10
Tác Giả:  Võ Trọng Nghĩa
👀Tình Trạng: Đã Hoàn Thành




Chương 10: Thoát Khỏi Bệnh Viện


- Chúng tôi vừa thoát khỏi đám Zombie, những người ở căn-tin không cho chúng tôi vào. Làm ơn, bên tôi có người đang bị thương, xin cho chúng tôi vào. 

Phong liền nói: 

- Không được, bạn cậu bị nhiễm bệnh rồi, chúng tôi không cho vào được. 


Người kia đáp: 

- Đừng lo, cô ấy chỉ bị va quẹt vào miếng sắt chứ không phải bị cắn. Cô ấy cần băng vết thương, xin cho chúng tôi vào. 
Phong đang chần chừ định không mở thì bất ngờ từ phía sau Ben đã chạy lại mở cửa. Trước mắt cả nhóm là 2 người, 1 trai 1 gái. Ben nói nhanh:

- Mang cậu bị thương vào đây nhanh. Cả mấy người nữa, vào lẹ không thôi lũ zombie tiến lại chỗ này. 

Nhóm kia bước vào, Phong liền khóa cửa lại. Ann đi lấy băng, thuốc để xử lý vết thương của người kia. Cậu thanh niên còn lại lên tiếng: 

- Tôi tên là Luna, là người Hàn Quốc. Người bị thương kia là Diễm, bạn gái của tôi. 
Ann hỏi: 

- Mấy người làm gì ở đây vậy ? 

Phong từ sau đáp:

- Hỏi thừa, vào đây thì chỉ có hai loại, một là bệnh nhân, hai là người thăm bệnh. Nhìn cái vẻ như vậy thì chắc là thứ hai rồi. 

Có vẻ như Phong đã nói đúng, Luna gật đầu. Sau màn giới thiệu, tôi đi thẳng vào đề. Tôi nhìn Luna nói: 

- Nhóm chúng tôi định sáng nay sẽ khởi hành đi Lotte Mart, chúng tôi định đến đó để lấy đồ dữ trữ cho chuyến đi dài. Nếu cậu thích, có thể gia nhập vào nhóm chúng tôi. 

Luna tiếp câu:

- Các cậu định đi đâu ? 

Tôi đáp: 

- Q.6 và Q.Tân Phú, Gia đình của Bảo đang ở đó. 

Luna nói tiếp:

Tiếc thật, chúng tôi ở Q.1

Bon chen ngang: 

- Vậy thì đơn giản thế này, chúng ta sẽ gộp lại thành 1 nhóm, sau đó đến Lotte Mart để lấy đồ dự trữ và những thứ cần thiết. Sau đó hai người muốn đi đâu thì đi. Ok ? 

Sau lời nói của Bon, Luna trầm ngâm suy nghĩ, hết suy nghĩ thì liếc sang nhìn Diễm, thấy cô có vẻ đồng ý, Luna nói: 



- Ok, hiện tại tụi tui cũng không cần đồ ăn gì nhiều, tụi tui chỉ cần mấy thứ dụng cụ cần thiết thôi.

Phong từ phía sau la lên: 

- Nhóm cậu có đồ ăn hả ? cho tôi một ít, cả ngày hôm qua không có gì vào bụng, tôi đói lừ cả người rồi. 

Luna liền lấy trong ba-lô ra bịch bách sandwich Kinh Đô. Phong bay tới chụp lấy rồi ăn một cách ngon lành, không thèm để ý những người xung quanh đang nhìn mình, nhất là Bon, người đang sôi máu vì tính ham ăn không lo cho người bị đau như Bon trước. 

Sau một lúc lấy nhiệt tinh thần trở lại, đội hình được phân bố lại, Bảo đi đầu tiên, sau đó là hai cô gái, tiếp sau là Luna, Bon, Ben, cuối cùng là Tôi và Phong. Vẫn như thường lệ, trước khi mở cửa, Bảo hít một hơi thật sâu rồi mới kéo cửa. Bước ra hành lang, yên ắng đến lạ kỳ, không một tiếng động, trước mắt cả nhóm chỉ là những xác chết thây ma không toàn vẹn đang nằm trên vũng máu. Bước ra tới cửa, nhìn ra cổng, chỉ thấy lắt nhắt vài con Zombie, cả nhóm lại tiếp bước đi đến giữa sân bệnh viện, gần tới cổng thì bất thình lình từ trong dãy hành lang bệnh viện, vô số tiếng hét lớn, sau đó là tiếng chân chạy rầm rầm. Không ai khác, đó là nhóm ở Căn-tin, họ đang bỏ chạy, có người còn bê bết máu, một người trong đám đông bỏ chạy hét lên

- CHẠY ĐI !! LŨ ZOMBIE ĐANG TẤN CÔNG BẰNG BẦY ĐÀN, CHÚNG NÓ ĐÃ GIẾT GẦN HẾT NGƯỜI TRONG NHÓM TÔI RỒI, CHẠY ĐI !!

Chỉ sau lời nói đó, trước mắt cả nhóm, gần cả trăm con Zombie xuất hiện từ cánh cửa bệnh viện. Chuyện này chưa xong đã đến chuyện khác, từ phía Cổng ra, hàng trăm con Zombie từ đâu xuất hiện đang ùa vào. Biết không có đường thoát, đám con gái đã khóc thét lên, trong thời khắc ấy tôi đã lanh mắt nhìn thấy được một buồng bảo vệ nhỏ, rồi đưa nhóm đến đó, nhưng không may, căn buồng đó chỉ chứa được bốn người. Tất nhiên, Những người được vào là Phong, Diễm và Bon, người đang bị thương ở chân. Bảo nói: 

- Mới sáng sớm ra là đã gặp tụi nó, xui gì đâu không biết. Thôi, giờ cũng đang ngứa tay, lấy mấy con nãy ra thử giản cân cốt cái nào. Ben cười rồi nói:

- Giờ phút này mà mày còn giỡn nữa à, không biết cả bầy Zombie như vậy chóng chọi lại không. 

Luna tiếp lời: 

- Đừng lo, chúng ta sẽ xử lý được mà. 

Bảo quay lại nhìn cả đám cười rồi nói: 

- Hết mình nào…

Vừa dứt lời, Bảo liền xông vào đám Zombie, nhanh như cắt, cậu ta bay lên dùng đầu gối hạ vào mặt zombie, chỉ một đòn mà đầu của zombie bể nát. Tiếp sau đó là những đòn dùng gối chân, gối tay điêu luyện. Cả nhóm điều bất ngờ với Bảo, Phong nói: 

- Trời ! ông này biết Muey Thái à. 

Tôi đáp lại: 

- Giờ thì quan tâm điều đó làm gì, giờ đứng đây nhìn cho ông Bảo một mình à. 

Sau lời nói đó, tôi chạy lại, một pha vượt chướng ngại vật, tiếp sau là đâm thẳng vào mặt zombie. Những đòn của tôi cũng mạnh và nhanh không kém gì của Bảo, những cú đá chân, đòn đấm đầy sức mạnh giáng vào mặt zombie. 

Luna cũng chạy lại tiếp sức, lấy bên mình một Thanh kiếm nhật (Katana), Luna tấn công hết sức điêu luyện với những đòn thế trong môn Kendo (Kiếm Đạo). Chỉ cần một đòn đã hạ ngay lũ zombie khát máu. 

Không để mọi người đợi lâu, Ben cũng chạy lại hỗ trợ. Lấy trong mình cặp dao nhỏ gọn, Ben tấn công chớp nhoáng, chỉ vài đòn đánh đã làm lũ zombie đứt rời

Trận đánh diễn ra một lúc một gây cấn, bên nhóm 2C luôn tỏ ra bất khả chiến bại, bất cứ con zombie nào áp sát liền bị hạ ngay lập tức. Nhưng sức người không thể chống chọi lại số đông, đánh hết tốp này rồi đến tốp khác xuất hiện, nó khiến cho vài người trong nhóm tỏ ra kiệt sức. 

Chuyện gì đến cũng đá đến, Cả nhóm đã hết sức lực, nhưng lũ zombie thì vẫn còn đông, đánh một lần, lùi một lần, tất cả đã bị dồn vào một góc. Tôi cười và nói trong tiếng thở gấp:

- Vừa lòng mày chưa Bảo, mày thư giản gân cốt đã chưa ?

- Xoảng… 

Một tiếng vỡ vang lên, tiếp sau đó là 1 ngọn lửa cháy dữ dội giữa đám zombie đang tiến đến gần moij người. Ngọn lửa lan tỏa rất nhanh, khiến cho lũ zombie gục ngay lập tức. Người đã ném chay cồn không ai khác ngoài Bon, dù vết thương ở chân rất nặng, nhưng cậu ta vẫn liều mình chạy ra để ném chai cồn vào đám zombie đấy. Phong la lên: 

- Sống rồi tụi bây ơi !! 

Tôi nói: 

- Mùi thịt cháy của lũ zombie thơm quá, làm tao đói quá Phong à. 

Phong sặc cười: 

- Mày thiệt biết nói đùa đó Thành 

Bốn người vẫn còn đang đứng đợi ở trong để cho đám lửa tắt dần. Có lẽ do vết thương bị hở do lần chạy này khiến cho Bon ngồi xuống đất vì đau, bất thình lình từ đâu xuất hiện vài con zombie nhào tới làm cho Bon không kịp phản ứng, một vết cắn ngay cổ xé toạt cả cơ vai của Bon, làm cho máu phun ra tung tóe, lộ cả xương bờ vai, Bon la lên trong đau đớn. Cùng lúc đó, Ann đã cố gắn chạy ra nhưng chỉ kịp giết được lũ zombie mà không thể cứu được Bon. Trong hơi thở đang từ từ yếu dần, Bon nói: 

- Cuối cùng thì tui cũng cứu được mọi người, dù có chết cũng không tiếc..khụ..khụ… 

Ann im lặng nhìn Bon, cùng lúc đó Ben, Tôi và Phong cũng đã chạy ra khỏi đám lửa rồi chạy lại đứng cạnh Ann, Bon tiếp: 

- Giờ gì tôi muốn mọi người trả nợ cho tôi, hãy chắc là không từ chối.

- HÃY GIẾT TÔI ĐI !

Vừa dứt lời, Bon đã nhắm nghiền mắt, 2 dòng nước mắt chảy ra như muốn chạy khỏi thân xác của Bon. Lời nói của cậu khiến cho cả nhóm ai cũng nghẹn lòng, nhất là đám con gái ( trừ Annabell ra ), khóc tự bao giờ. Bảo nói: 

- Để tôi ! dù muốn dù không, chúng ta cũng phải giết cậu ấy. 

Vừa dứt Lời, Bảo đã giựt thanh kiếm trên tay Luna rồi toan chém thẳng vào trán của Bon, một cú đánh hoàn hảo đến mức khiến cho tiếng thanh kiếm cứa vào sọ vang lên thật đã tai, máu văng tứ lung và chạm đến đích một cách nhẹ nhàng. Nhờ cú đánh của Bảo, Những thứ dồn nén trong Ben như òa ra, Ben lao thẳng vào Bảo rồi túm áo hét lên:

- TẠI SAO MÀY LẠI LÀM THẾ, CẬU ẤY CÒN SỐNG KIA MÀ, THẰNG KHỐN.


Bảo lạnh nhạt nói:

- Đừng tỏ ra mình nhân từ, cậu ta đã bị cắn và không có phần trăm nào sống sót, những con virus ấy sẽ xâm nhập vào não cậu ta, lúc ấy người chết chính là cậu đấy. 

Ben hét lên: 

- NHƯNG THẮNG LÀ BẠN THÂN CỦA TAO, MÀY KHÔNG HIỂU À, THẮNG CHẾT, MÀY CÓ ĐAU LÒNG KHÔNG. MÀY THỬ NHÌN BẠN THÂN MÀY BỊ GIẾT TRƯỚC MẮT MÀY XEM, MÀY CÓ NHƯ TAO KHÔNG ?, MÀY CÓ CÒN LÀ CON NGƯỜI KHÔNG ?.

Ben định đánh vào mặt Bảo, nhưng Phong và Ann đã kịp ngăn lại. Bảo với vẻ mặt lạnh nhạt nói:

- Tôi không quan tâm, trách nhiệm của tôi bây giờ chính là giúp mọi người đến điểm hẹn đã bàn, ai sống chết gì thì tôi không quan tâm. 

Cả nhóm như chết lặng bởi câu nói của Bảo, biết rằng từ khi gặp Bảo đến bây giờ, Bảo là người với vẻ mặt vô cảm nhất, nhưng sự vô cảm lần này của Bảo những người trong nhóm lạnh người. Không khí xung quanh nhóm đang căng thẳng, thì bất thình lình một tiếng nổ chát chúa vang lên khiến cả nhóm giựt mình, từ đằng xa, một tiếng nổ chát chúa với một đám khói đen nghịch xuất hiện….- Tiếng nổ chát chúa ấy không gì khác chính là một quả bom rơi từ chiếc trực thăng gần đó. Bom rơi cách chúng tôi khá xa, chừng 1 or 2 km.
-Phong vui sướng reo lên :
'' Hình như đó là máy bay của RKA hay sao ấy, có cái chữ to đùng trên đuôi máy bay kìa ! ''
'' Chắc vậy"
-Luna đáp .
Nhưng chiếc trực thăng ấy vẫn chưa nhìn thấy chúng tôi còn sống nên cứ tiếp tục thả bom
" Bùm Bùm Bùm ''
Bom vẫn cứ tiếp tục rơi, rơi và rơi. Bảo nói :
'' Hình như nó chưa nhìn thấy chúng ta, ta phải leo lên chỗ nào cao cao ấy, nếu không sẽ bị bom rơi trúng mất, đi nào !!! ''
Tôi cho rằng câu nói của Bảo là đúng nhưng có một điều..........
'' Tao không đi đâu hết, thắng chó kia mày vừa giết Thắng rồi, bây giờ mày còn muốn giết cả mọi người nữa hả, TAO GIẾT MÀY !!! ''
nói rồi, Ben lao thẳng vào Bảo đánh tới tấp, nhưng bị chúng tôi cản lại, Ann nói :
- Ta không thể mất đoàn kết lúc này được, Thắng không còn tí phần trăm nào sống sót đâu, em đừng cố chấp như vậy nữa.
- ta nên leo lên Tháp Bitexco Sài Gòn, ở đó cao, chúng ta có thể phát tín hiệu được.
- Ừ, đi thôi.

Rồi chúng tôi chạy theo đường cái, hi vọng sẽ thoát được trận mưa bom dữ dội này

Nhận xét

Top Truyện Hot

Pháp y Tần Minh hệ liệt

Pháp y Tần Minh hệ liệt Tác Giả:   Tần Minh Thể Loại: Truyện Ma Dài 👀Tình Trạng:  Đã Hoàn Thành   Đọc Truyện Giới thiệu truyện : Pháp y Tần Minh hệ liệt gồm 5 quyển: + Quyển 1: Người giải mã tử thi + Quyển 2: Lời khai câm lặng + Quyển 3: Ngón tay thứ mười một + Quyển 4: Kẻ dọn rác + Quyển 5: Người sống sót Tác giả: Bác sĩ pháp y Tần Minh 20 hiện trường vụ án khiêu chiến với tâm lý của con người. Đó là chính là 20 hồ sơ chưa từng được giới cơ quan công bố bởi sự tàn nhẫn, biến thái, kinh sợ...mà nó diễn đạt. Người giải phẫu tử thi sẽ thay lời vong linh nói lên sự thật, họ chính là những còn người sớm tối ở tiếp xúc với xác chết. Chín túi đựng tử thi, bàng quang có những mảnh đá vụt, hai chiếc xe chạy qua, đâu mới chính là kẻ thủ ác? Một người phụ nữ bị chặt rời bộ phận, tất cả đều được biến thành nến sáp, ai là hung thủ đã gây nên? Sự thật về cái chết của cô là như thế nào? Chiếc điện thoại bị vỡ thành hai mảnh, trong micro

Đừng để tôi phải giết anh

Truyện Ma 12H  - Xin đừng dù chỉ một lần yêu một ai đó trong sự hời hợt, không thật lòng, lợi dụng, giả dối. Xin đừng dù chỉ một lần làm tan vỡ trái tim những cô gái. Hãy tự chủ trong tình yêu dù lúc đó bạn có yêu người đó nhiều đến mức nào, tình yêu làm tan chảy mọi trái tim phụ nữ nhưng đừng để nó điều khiển, kiểm soát hay phá nát cuộc đời bạn. Bởi đơn giản, nó không đáng. Hãy để cuộc đời điều khiển luật nhân quả và có những thứ ắt sẽ phải trả giá. Tôi hộc tốc phóng xe về nhà, tôi không biết mình đi đâu nhưng tôi đang chạy. Tôi run... và sợ. Đôi tai ong ong, không nghe thấy gì, cảm giác như ai đó rượt đuổi theo mình. Khẽ khàng mỡ cửa, khẽ khàng dắt xe vào nhà.

Ma xô xe ở đèo Hải Vân

Truyện Ma 12H   -  Hé mắt nhìn ra phía trước bức tượng thì trời đất quỷ thần ơi, đập vào mắt bác 1 cảnh tượng rùng rợn đến sởn cả tóc gáy... Nói đến Đèo Hải Vân – Thiên Hạ Đệ Nhát Hùng Quan thì có lẽ ai cũng biết . Đây là con đèo thuộc dãy Trường Sơn ở miền Trung, là ranh giới tự nhiên giữa Huế và thành phố Đà Nẵng.

Bao hẩu quỷ

Truyện Ma 12H  - Giờ thì cô đã lõa thể, và khuôn mặt hơi chuyển sang mờ mịt. Nhạn chợt thò tay bóc ở cổ ném ra một tấm da, để lộ ra trên hốc cổ của mình một cái bọc phập phồng như con ễnh ương... Trong cõi nhân gian người ta thường tương truyền có lắm giống loài ma quỷ lạ. Trong những giống loài ấy, có đôi khi cũng chưa được nhắc tên đến bao giờ nhưng khi được miêu tả lại, vẫn khiến người ta phải kinh sợ.

Kilomet số 13

Truyện Ma 12H   -   Ở trên đời này, gieo nhân nào thì gặt qủa ấy. Hãy nhớ luật nhân quả báo ứng không trừ một ai... Tài lái chiếc Mecxedes bóng loáng, lao vun vút qua cây cầu dài bắt ngang qua con sông Hàn đến công ty làm. Vừa lái xe gã vừa huýt sáo theo nhịp của bài hát, mà cái Radio trên xe đang phát.

Hồng lạp dạ gọi hồn

Truyện Ma 12H  - Vợ hắn từ phòng bên nghe tiếng la vội chạy sang, và chỉ kịp nhìn thấy chồng gục xuống bàn. Lửa từ cây nến tàn đã bén sang tấm trải bàn, cháy lan sang các vật dụng khác... I. Đồn trưởng Lưu Mạnh tưởng như vậy là chiến thắng. Người ta đồn ầm lên về chuyện một hoa khôi mới vừa xuất hiện ở kỹ viện Hồng Nhan. Một người rành chuyện đã tô vẽ thêm: - Cô nàng này vốn là con nhà giàu, do gia cảnh bị sa cơ thất thế nên mới đem thân ngà ngọc bán vào chốn nhơ nhớp!

Hình nhân

Truyện Ma 12H  -  Trong gương, đứng sau lưng Mai là một nữ nhân với khuôn mặt tái nhợt, da dẻ mục rữa, đầu trọc lốc chỉ còn lún phún vài cọng tóc, đang há hốc chiếc miệng đèn ngòm rộng toác, hai hốc mắt sâu hun hút không ngừng tuôn ra từng giọt máu đen... Ánh nắng vàng rực xuyên qua từng kẽ lá, tạo thành những vệt dài đâm thẳng xuống mặt đất, làm nổi lên những hình sáng nguệch ngoạc đến quái dị. Lê từng bước nặng nhọc tới trước cửa sổ có những song sắt đã hoen rỉ, Quang Bảo đưa mắt về phía khu vườn sau nhà. Cậu thẫn thờ dõi theo từng chuyển động của vài chiếc lá đã khô héo, chỉ chực lìa khỏi cành. Đã cuối hạ, Sài Gòn vẫn oi bức, đến những cơn gió hiếm hoi thỉnh thoảng ùa qua cũng mang theo sự ngột ngạt đến khó thở.

Bóng ma trên tầng cao

Truyện Ma 12H  -  Ban đêm, gió lay động màn cây in bóng cành lá lên tường nhà. Những chiếc đèn pha ô tô đôi khi hắt mạnh ánh sáng vào những gian phòng rộng và đồ đạc cũ trong nhà như xuất hiện từ bóng tối, có những hình thù lạ và dễ sợ... Một ngôi nhà xanh hai tầng, một gác xép, một khu vườn, một nhà xe và rặng cây ngăn cách nhà hàng xóm. Người ta gọi là ngôi nhà xanh vì những cánh cửa sơn xanh.

Người tình và sợi dây thòng lòng

Truyện Ma 12H  -  Trong phòng, xác Trúc Quỳnh treo lơ lửng giữa trần nhà. An là người nhào vô trước, anh chụp lấy chân nàng đỡ lên. Nhưng lúc ấy anh đã cảm nhận được rằng mình tới đã quá trễ. Trúc Quỳnh đã chết!... Liễu Huệ đứng lấp ló mãi mà vẫn chưa dám gọi trong khi lòng dạ cô nóng ran, không thể chờ được nữa. Bên trong, anh chàng Thanh An đang say sưa giảng bài các học sinh đang chăm chú lắng nghe... Chính điều đó đã khiến cho Huệ không dám lên tiếng.

Con ma nhà xác

Truyện Ma 12H  -  Đồng hồ vừa gõ năm tiếng cũng là lúc Tư Lân chìm sâu vào giấc ngủ. Và cũng là lúc ông ta cảm giác như có ai đó đè lên người mình, suýt nghẹt thở... Tư Lân chỉ ú ớ rồi thôi... Dựng xong chiếc xe đạp cà tàng của mình vào một góc, Tư Lân lên tiếng ngay với người đồng nghiệp đang chờ để thay ca trực: - Xin lỗi có hơi trễ, kẹt xe quá trời anh Năm! Năm Sang, người trực ca ban ngày cười giả lả: - Đâu có sao, bù qua sớt lại mà, sáng mai tôi lại phải nhờ trực lố khoảng nửa tiếng. Bà xã ở nhà bị bệnh. Ông ta đứng lên gom đồ đạc chuẩn bị về. Trước khi đi, Năm Sang mở sổ ra và dặn: - Hôm nay có bốn xác mới nhập. Hai nam, hai nữ. Tất cả đều tử nạn giao thông.